




Mái trường xưa
Kính thưa các thầy giáo, cô giáo cùng tất cả các em học sinh thân mến!
Trong bài thơ “Nhớ trường” cô Khánh Vân viết
Có bao giờ anh trở lại trường xưa
Thăm rặng nhạn, thăm cây dừa thủa bé
Anh đã đi suốt cả thời trai trẻ
Có nhớ về quê mẹ nơi đây?
Không riêng gì tôi và những học sinh giáo viên thành đạt, ngay cả những người mà hạnh phúc không mỉm cười với họ, vất vả gian lao kiếm sống nơi đất khách quê người thua bầu kém bạn vẫn không thể nguôi nỗi nhớ các thầy cô, vẫn muốn trở lại trường thăm thầy gặp bạn, nhưng có hàng trăm Liệt sỹ - học sinh cũ của trường đã ngã xuống trên chiến trường chống Mỹ, chống bọn diệt chủng Pôn pốt, may mắn thì được về yên nghỉ trong các nghĩa trang cùng đồng đội. Còn một số liệt sỹ đang nằm trong các cồn cát trắng, nằm giữa Trường Sơn gió núi mưa ngàn hay thân xác hòa tan vào dòng sông Thạch Hãn, vào biển cả mênh mông họ không thể trở lại thăm trường. Nhưng chắc chắn trong thăm thẳm đáy lòng liệt sỹ ở dưới suối vàng họ luôn hướng về quê hương, hướng về mái trường Lê Lợi
“Trai gái trường, luôn nhớ về chốn cũ
Như đàn chim nhớ tổ bay về
Dù cuối bể chân mây nơi đất khách
Trái tim nào chẳng lắng đọng tình quê”
Tôi không thể nào quên được hình ảnh các thầy giáo: Triệu Đính, Hoàng Đình Hoa, Đinh Phan Cảnh, Lê Bá Khởi, Nguyễn Thể Khích, Đào Xuân Tốn, Nguyễn Khắc Thành, Vũ Viết Phúc, Hoàng Sỹ Tiến, Nguyễn Tất Huỳnh, Hà Đình Huy, Lê Đình An, Hoàng Thị Vui, Lê Thị Lý…
Những thầy giáo, cô giáo đã đi vào cõi vĩnh hằng ngàn năm yên nghỉ trong lòng đất mẹ tuy không có bia đá tượng đồng ghi lại công lao nhưng các thầy giáo, cô giáo vẫn sống mãi trong tâm trí các thế hệ học sinh của trường. Đó là:
“Những thầy giáo già, những thợ vẽ kỳ khôi
Dốc hết yêu thương, dốc cả cuộc đời
Cho sự nghiệp, cho lớp người tuổi trẻ”
Nhân dịp kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 kính chúc linh hồn các anh, các chị, kính chúc linh hồn các liệt sỹ là học sinh cũ của trường siêu thoát, an khang. ngàn năm yên giấc ngủ. Tôi tin rằng các thầy giáo, cô giáo hôm nay và cả mai sau sẽ vẽ tiếp bức tranh mà các thầy, các cô đang vẽ dở, đẹp đẽ hơn hoàn mỹ hơn.
Các em học sinh thân mến!
Nhà thơ Tế Hanh có viết:
Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Người cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Không bao lâu nữa các em như những con chim đủ lông đủ cánh bay vút tận trời xanh. Ngưỡng cửa các trường ĐH, CĐ đang chờ đón các em, các em sẽ được tiếp thêm sức lực để trở thành các kỹ sư, bác sỹ… có thể các em sẽ trở thành những chiến sỹ QĐND Việt
“Muôn chim bằng từ đó vượt trùng khơi”
Mong các em giữ mãi hình ảnh cô Hiệu trưởng Lê Thị Huyền , các phó Hiệu trưởng Lê Văn Sáu, Đỗ Thị Hồng Hạnh, những con chim đầu đàn của đơn vị; nhớ mãi hình ảnh các thầy giáo, cô giáo, các cán bộ công nhân viên của nhà trường đang từng giờ, từng phút mong mỏi các em khôn lớn trưởng thành. Nhớ mãi hình ảnh các thầy giáo, cô giáo những người không những trao cho các em kiến thức khoa học, mà còn dạy các em biết yêu thương, biết căm giận, truyền lại cho các em sức sống mãnh liệt vượt qua những khó khăn gian khổ để cống hiến thật nhiều cho tổ quốc.
“ Thầy dạy các em, những cánh cò bay lả”
Câu ca dao thắm đượm tình người
Dù gió mưa, cành mềm gãy có rơi
Không sống đục, quyết giữ lòng trong sạch
Dù râu tôm ruột bầu
Dù lên gềnh xuống thác
Muối mặn, gừng cay
Chung thủy làm người"
Mong các em giữ mãi hình ảnh con đường làng quen thuộc nơi mà các em cắp sách đến trường, giữ mãi hình ảnh cây đa bến nước hàng cây
“ Nhớ hàng cây che bóng mát quê nhà
Trái chín rụng, mùa thu rơi lộp độp
Nhớ dãy bưởi sai, nhớ hàng khế ngọt
Nhãn đầu mùa bói trái lao xao”
Mong các em không quên những kỷ niệm về mái nhà thân yêu của mình quyện khói lúc ban chiều những bữa cơm gia đình ấm cúng trên vỉa hè hay trên chiếc chõng tre, những đêm trăng ngồi hóng mát giữa sân nhà .
“Vẫn không quên cây bưởi trước hiên nhà
Giàn hoa mướp rụng vàng sân giếng nhỏ
Bông bụt đỏ gọi ong về trước ngõ
Lũ chuồn chuồn mỏi cánh đậu rào thưa”
Những tình cảm đối với mái trường, đối với quê hương, đối với gia đình góp nhặt lại tạo nên một tình yêu to lớn, thiêng liêng giúp chúng ta chiến thắng mọi kẻ thù dù đó là kẻ thù xâm lược hay đói nghèo lạc hậu. Đó là tình yêu tổ quốc. Đúng như nhà văn Ê-Ren-Bua đã viết
“Trăm suối đổ vào sông, Trăm sông đổ vào đại trường giang Vôn-Ga, con sông Vôn –Ga đổ ra biển, lòng yêu nhà yêu miền quê trở nên tình yêu tổ quốc”
Kính chúc các thầy, các cô vui khỏe gặt hái được nhiều thành công trong sự nghiệp trồng người!
Chúc tất cả các em và học sinh trường THPPT Lê Lợi:
“Đời mở cửa đón các em phía trước
Mặc thầy, cô nán lại phía sau lưng
Những cây non hãy tăng trưởng không ngừng
Còn cổ thụ cứ ung dung đứng đợi
Hãy bước đi đừng bao giờ dừng lại
Dù trường xưa thẫy cũ vẫn trông theo
Chúc các em hãy vững tay chèo
Đã cất bước, ra đi là Chiến Thắng”
Thanh Ngọc, tháng 11 năm 2016
Trần Hữu Thung
(GV toán cấp 3 Thọ Xuân: 1962- 1964)
Tin khác
Tin nóng

Xem nhiều
Tin mới


